Friday, January 29, 2010
Vá Đồng
Mẹ ta chổng đít vá đồng
Mỗi mùa lưng mẹ lại...còng...còng thêm
Đồng quê nước trắng đông ken
Cóng...cong tay mẹ đất mềm cũng trơ...
Mạ xanh từng nhánh non tơ
Tay gầy mẹ vá...mảnh... thưa... ruộng đồng
Nhọc nhằn nắng hạ mưa đông
Màu xanh thoắt biến cánh đồng vàng ươm
Cho đời hạt gạo trắng thơm
Nuôi con mơ ước giang sơn vẫy vùng
Chiều nay rét buốt mưa dông
Bùi ngùi nhớ mẹ thốt không nên lời...
Bao điều mẹ hiến tặng đời
Đời dâng trả mẹ nét...cười nhăn nheo
Đồng xanh xanh đến bao nhiêu
Trắng phơ tóc mẹ mỗi chiều...ngóng...con.
trưa 19/1/2010
Labels:
Poems
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Bài thơ về Mẹ thật hay
ReplyDeleteGợi cho tôi nhớ những ngày tháng xưa
Mẹ tôi vất vả sớm trưa
Để cho tôi được bây giờ...nên thân
Đã qua nửa kiếp phong trần
Mà bên Mẹ vẫn thấy mình trẻ thơ.
Bài thơ hay, nhưng tôi không thích hay chữ "chổng đít". Nghe thô tục quá, làm hỏng mất chất thơ và tình cảm tha thiết với mẹ.
ReplyDelete