Pages

My Music

Friday, September 4, 2009

The First Time To Son La - Lần đầu tới Sơn La

on a stop on the way
On the way to Moc chau
the way to Moc chau


On the tea field




a lake in a valley, Pine forest

A house on stilts
A beautiful ethnic girl
On the lake bank in a valley
He's looking for a girl!


Ethnic girls

Outside of the LOVE MARKET

On the occassion of our Independence Day, 2nd 0f September, I was invited to Moc chau, Son La- one of the mountainous province in the Northwest area of my country- by one of my cousins.
When small i was told about the Hoang Lien range by books. I had never thought that i can see it with my own eyes one day! It took nearly 6 hours to get to Moc Chau by bus. The National Road 6 meanders among the range of mountains like a huge snake screeping up and down. The scenery on the sides of the road is so splendid! Ethnic people live in the valeys in thatched cottages, so peaceful! If only I could be able to hold my homeland in my arms!
On the night of 2nd, September I attended a special traditon of Meo People- The LOVE MARKET. It is held yearly in this time. Here there's nothing to sell and buy but the Meo Young find their life-partner! The young men and girls from remote villages rush to the place, called market, if a young man find a girl he likes, he asks for her permission and if the girl agrees, he can hold her hands and take her home to be his wife! It is so strange to me! The market is a colouful flood of people. Hundreds of couples are seen there. It is in that place that hundreds of families are formed. I also had chance to touch some of them, talk with them, and take picuters. They are so lovely and innocent. But one thing that makes me feel pity is that they are too young! They begin family life at the age of about 15, 16! They are at a so disadvantage compared with the Kinh People. How can they improve their lives????????????
Visiting the tea field recalled my school days when sometimes we attended the activity of collecting tea for the state-run Farm of Yen My. Many memories came up to my mind, i felt as if my classmated were chatting, laughing, singing and whispering around in the sunny noon.
The tree day trip finished with much thought in me. Mountainous people are benifited from many special programes by the government but they still lead a poor life. May Gods bless you, my Ethnic Peoples! Your life will be much better than today.

Nhân dịp Lễ Quốc khánh 2-9, em họ tôi mời tôi lên Mộc Châu -Sơn La. Sơn la là một trong các tỉnh miền núi thuộc vùng Tây bắc Việt Nam.
Khi còn nhỏ tôi chỉ được biết đến dãy Hoàng Liên xa xăm qua những trang sách. Tôi đâu nghĩ rồi một ngày nào đó trong đời tôi lại có thể đến đây tận mắt chiêm ngưỡng nó! Chúng tôi đi xe đò gần 6 tiếng mới tới Mộc châu. Con đường Quốc lộ 6 uốn lượn giữa núi non như một con rắn khổng lồ đang trườn lên lại xuống. Phong cảnh 2 bên đường thật đẹp. Đồng bào các dân tộc thiểu số sinh sống trong các mái nhà tranh dưới thung lũng. Thật yên bình! Tôi ước chi mình có thể giang tay ôm gọn quê hương xinh đẹp vào lòng!
Đêm 2-9, tôi có dịp tận mắt chứng kiến một phong tục đặc biệt của người Mèo Sơn La - CHỢ TÌNH. Chợ tình diễn ra hàng năm vào dịp 2-9. Nói là chợ nhưng ở đây không bán, chẳng mua mà là nơi để trai gái người Mèo tìm bạn đời. Các chàng trai, cô gái từ các bản làng xa xôi tụ hội về đây. Nếu một chàng trai thấy thích một cô gái nào đó, chàng làm quen và nếu được sự đồng ý của nàng thì họ có thể nắm tay nhau dắt nhau về nhà chàng. Cô gái sẽ là vợ chàng từ hôm nay! Thật kỳ lạ ! Chợ Tình như một biển người với màu sắc rực rỡ. Ta có thể thấy hàng trăm cặp uyên ương ở đây. Nơi này chính là nơi hàng trăm gia đình được hình thành. Tôi đã có dịp tiếp xúc với họ, nói chuyện và chụp ảnh, chỉ tiếc là ban đêm! Họ thật là đáng yêu và hồn nhiên. Một điều làm tôi cảm thấy đáng tiếc cho họ là họ còn quá trẻ. Họ vướng vào cuộc sống gia đình khi chỉ mới 15, 16! Họ quá thiệt thòi so với người kinh, làm sao họ có thể cải thiện được cuộc sống đây?????????????
Thăm đồi chè của nông trường làm tôi nhớ lại thời học trò, thỉnh thoảng chúng tôi tham gia lao động hái chè cho Nông Trường Quốc Doanh Yên Mỹ. Bao nhiêu kỷ niệm ùa về. Tôi cảm thấy như còn văng vẳng đâu đây quanh tôi tiếng cười nói, và ca hát râm ran của bạn bè dưới ánh nắng ban trưa.
Chuyến đi 3 ngày kết thúc với bao điều suy nghĩ trong tôi. Mặc dù đồng bào các dân tộc miền núi đang được hưởng nhiều chương trình đặc biệt của chính phủ, cuộc sống của họ vẫn còn nghèo và lạc hậu quá. Cầu trời phù hộ đồng bào tôi, để Cuộc sống của họ sẽ thay đổi nhiều hơn.

No comments:

Post a Comment